1947 là năm đặc biệt trong cuộc chiến tranh Đông Dương lần thứ nhất. Trong quá trình thôn tính Việt Nam, người Pháp rút được kinh nghiệm rằng, muốn tiêu diệt một phong trào kháng chiến thì chỉ cần tập trung tiêu diệt căn cứ địa đầu não của cuộc kháng chiến đó, nhưng lịch sử đã không lặp lại như vậy, cuộc kháng chiến do chủ tịch Hồ Chí Minh lãnh đạo diễn ra bằng nhiều hình thức trên nhiều mặt trận, nhiều căn cứ địa trên cả nước, và Việt Bắc lại là một căn cứ địa khác với những căn cứ địa khác. Ở đây, địa hình rộng lớn, hiểm trở, có thủ, có công. Ở đây, "rừng che bộ đội, rừng vây quân thù. Mênh mông bốn mặt sương mù đất trời ta cả chiến khu một lòng". Người Pháp đã thất bại, trước hết vì họ không hiểu được bản chất của cuộc chiến tranh cách mạng kiểu mới, chiến tranh nhân dân, chính quyền nhân dân và quân đội nhân dân. Thất bại của chiến dịch Việt Bắc đã chôn vùi kế hoạch đánh nhanh thắng nhanh của thực dân Pháp và cuộc chiến tranh Đông Dương phát triển ngày càng bất lợi cho họ như một tất yếu lịch sử.