“…Chiều chiều ngủ ngoan con hỡi, ngủ ngoan nào cánh rừng của con, mau lớn khôn con ngủ ngoan nhé, nhớ lấy người mẹ nương lúa của con!…”
Đó là lời ru giản dị nhưng vô cùng ngọt ngào sâu nặng đã gắn liền với tuổi thơ của Trung úy QNCN Mùa A Vừng – công tác tại Ban chỉ huy Quân sự huyện Văn Chấn. Mẹ của anh, người phụ nữ Mông, cả đời chỉ biết đến bản, làng, cánh rừng già và, con suối... nhưng đã nuôi nấng, động viên anh phấn đấu trưởng thành và giờ đây bà không chỉ là điểm tự mà còn trở thành hậu phương vững chắc để anh yên tâm công tác.