Thấm thoắt đã hơn 40 năm kể từ ngày những tiếng gầm vang cuối cùng của đạn bom còn đọng lại trong chiến tranh. Sự tàn khốc khôn tả đã lùi xa nhưng những mảnh ghép kí ức của chiến tranh vẫn còn là nỗi ẩn ức, vẫn ám ảnh hàng ngày trong trí nhớ mơ hồ của những người lính từng xông pha nơi trận mạc. Ngày ra trận tàn khốc bao nhiêu, thì hôm nay đây sự bình yên dịu nhẹ trở về bấy nhiêu. Nhưng xúc cảm lâng lâng của bình yên chưa kịp gói trọn thì cảm giác xót xa chợt ùa về mãnh liệt hơn bao giờ hết. Bởi sau những ánh mắt vô hồn của những người lính đã từng quên mình hi sinh chiến đấu cho tự do của tổ quốc để rồi giờ đây trong những người lính ấy chỉ còn là những kí ức vụn vặt không thể chắp vá.